Pháp Luân Công- Tin thật và tin giả
Pháp Luân Công đối với truyền thông Việt Nam là một vùng màu xám, chính vì vậy để hiểu chính xác về Pháp Luân Công chúng ta cần tìm hiểu về truyền thông.
Ngày nay, mỗi chúng ta nếu không cảnh giác thì sẽ là nạn nhân của truyền thông. Mỗi ngày đều đọc tin giả, nghe tin giả thì truyền thông sẽ biến chúng ta thành một thùng rác chứa toàn tin giả.
Trong bài viết này chúng tôi sẽ đưa ra các thông tin và câu hỏi về Pháp Luân Công để quý khán giả sẽ có sự đối chiếu so sánh rồi tự rút ra kết luận của mình.
Bài viết rất dài, nhưng sẽ trình bày một cách hệ thống và dễ hiểu nhất, mỗi mục mỗi phần sẽ là những điều thú vị để so sánh đối chiếu.
Thông tin Pháp Luân Công từ Tivi, báo chí chính thống có đáng tin?
Bạn có biết?
Cuộc chiến tranh biên giới năm 1979, một sự kiện rất lớn và rất tàn khốc nhưng tại sao lại không đưa vào sách giáo khoa để học (tính đến năm 2020)? Vậy sách lịch sử là học lịch sử chân thực hay là lịch sử cần phải chọn lọc và định hướng?
Truyền thông báo chí cũng vậy, tất cả những sự kiện được truyền thông đến công chúng đều đã qua sàng lọc định hướng, bạn chỉ được biết những gì người ta muốn cho bạn biết, và họ sẽ lèo lái tư tưởng của bạn theo những điều họ muốn. Vậy nó còn đáng tin?
Pháp Luân Công đối với truyền thông “chính thống” Việt Nam mà nói, thì nó là vùng màu xám.Tại sao là vùng màu xám?
Pháp Luân Công được ngài Lý Hồng Chí truyền ra tại Trung Quốc vào năm 1992, sau đó trong vòng 7 năm ngắn ngủi từ năm 1992 đến năm 1999 đã có khoảng 100 triệu người theo học (bằng cả dân số Việt Nam).
Hình ảnh tập luyện Pháp Luân Công quy mô lớn trước năm 1999 tại Trung Quốc
Khi số người tập Pháp Luân Công đạt đến khoảng 100 triệu thì Giang Trạch Dân vì sự đố kị và lo sợ hoang tưởng, ĐCSTQ sợ hãi bất kì 1 nhóm đông quần chúng nào, nó đã tiến hành đàn áp bôi nhọ Pháp Luân Công một cách tàn khốc.
Vậy Việt Nam nằm cạnh Trung Quốc, mà Trung Quốc đàn áp thì Việt Nam liệu có dám công khai công nhận Pháp Luân Công là tốt?
Vậy nên báo chí Việt Nam sẽ coi Pháp Luân Công là vùng màu xám, hạn chế nói, hoặc nói theo chiều hướng Trung Quốc!
Tuy vậy vẫn có báo dám đăng điều chính nghĩa.
Đến đây sẽ có một số câu hỏi để bạn suy ngẫm:
Điều gì khiến Pháp Luân Công có sức lan toả mạnh mẽ như vậy? Liệu có phải vì một người tập thấy tốt và họ về giới thiệu cho cả gia đình, cho bạn bè thân thiết của họ..?
100 triệu người! Vậy trong đó có bao nhiêu là nông dân, bao nhiêu là trí thức khoa học, giáo sư, tiến sĩ, bác sỹ, doanh nhân…? Liệu họ có dễ dàng tin một điều gì đó không?
Cảnh sát tập luyện Pháp Luân Đại Pháp
Tập Pháp Luân Công có khỏi bệnh không?
Báo cáo của Hiệp Hội Ung Thư Hoa Kỳ: tại đây
Đây là nghiên cứu của hiệp hội ung thư hoa kỳ, là một nguồn thông tin đáng tin cậy để bạn đối chiếu.
Ngoài ra, ở Việt Nam cũng có rất nhiều các câu chuyện khỏi bệnh được chia sẻ, từ những câu chuyện của các vị tướng tá trong quân đội, đến những câu chuyện của các bác sỹ đầu ngành hay những câu chuyện của những người nông dân bình dị…
Thế nhưng vẫn có những tin giả chụp mũ cho Pháp Luân Công, những tin giả đó có thể viết như: Tôi đã trực tiếp chứng kiến người này người kia tập pháp luân công bị tâm thần! Họ sẽ dùng những câu như: Tôi đã trực tiếp chứng kiến…, Hàng xóm nhà tôi có người tập Pháp Luân Công…, Vợ tôi tập Pháp Luân Công và giờ cô ấy bị gì gì đó…
Thật giả bạn hãy tự so sánh và đối chiếu.
Không phải ai tập Pháp Luân Đại Pháp cũng khỏi bệnh, nếu ai không tu tâm tính, tu sửa những tâm không tốt: tham lam, oán hận,… thì bệnh cũng khó mà khỏi được.
Vụ án bê tông tại Bình Dương có liên quan đến Pháp Luân Công không?
Vấn đề này liên quan đến truyền thông định hướng, truyền thông tin giả như đã nói ở phần đầu.
Khởi đầu của vụ án, các thông tin báo chí “chính thống” cố ý cài cắm Pháp Luân Công vào cách đưa tin của họ, khiến độc giả đọc sẽ hiểu những người đó là do tập Pháp Luân Công.
Sau này, khi các bị cáo trực tiếp phủ nhận thông tin liên quan đến Pháp Luân Công, báo chí họ đều biết nhưng họ im lặng, họ không đưa tin đính chính, đó chính là báo chí hiện nay. Họ khiến nhiều người hiểu lầm về Pháp Luân Công.
Số người tập Pháp Luân Công ở Việt Nam rất lớn, họ tu Thiện, liệu có thể giết người hại mệnh chăng?
Pháp Luân Công là một môn tu luyện, vậy nó có phải mê tín không?
Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) là môn tu luyện Phật gia thượng thừa, pháp môn lấy [việc] đồng hoá với đặc tính “Chân Thiện Nhẫn” của vũ trụ làm căn bản. Mục đích của tập luyện Pháp Luân Đại Pháp không phải để chữa bệnh mà là để quay trở về bản tính thuần phác thiện lương, rũ bỏ những tâm tính không tốt, trong ma nạn mà tiêu trừ đi nghiệp lực từ đó có thể trở về những cảnh giới mỹ diệu trong vũ trụ. Điều này liệu có mê tín không? Chúng ta cùng nhìn về lịch sử để tìm hiểu
Giai đoạn trước khi xuất hiện chủ nghĩa Marx, tổ tiên người Việt chúng ta là tin Thần kính Phật, một nền văn hoá kính trời kính đất, kính thiên kính địa. Có tâm tu luyện thì được coi là có ngộ tính tốt.
Sau khi chủ nghĩa ngoại lai Marx xuất hiện, sở dĩ gọi nó là ngoại lai vì nó không phải thứ của dân tộc Việt, sau khi nó xuất hiện thì người ta tích cực tuyên truyền: Từ loa Phường đến loa thôn, từ sách giáo khoa đến báo chí tạp chí, truyền hình, văn học nghệ thuật … tất cả đều tuyên truyền rằng: tin vào Thần Phật là ngu muội, là không khoa học, chỉ có những người không nắm bắt được khoa học mới tin vào Thần, ánh sáng khoa học đến đâu sẽ đẩy lùi tâm linh đến đó v.v… một bộ các thứ này ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác đã dần dần thấm nhuần, tẩy não và thay thế toàn bộ nền văn hoá cha ông, khiến người Việt mất đi văn hoá nguồn cội. Nhưng bạn có biết:
Đất nước có nền khoa học, kỹ thuật phát triển bậc nhất thế giới là Mỹ quốc họ lại tin vào Thiên Chúa, một vị tổng Thống tuyên thệ nhậm chức họ sẽ phải đặt tay lên cuốn kinh thánh và phát lời thệ. Ngay cả trên đồng tiền dollar của họ, họ cũng in dòng chữ: “In God We Trust” nghĩa tiếng Việt là “Chúng ta tin vào Thượng đế”. Tại sao vậy? Họ đâu phải ngủ muội, kém phát triển.
Dân tộc Do Thái có những bộ óc vĩ đại với 1/4 số giải Nobel khoa học là họ nắm giữ và người Do Thái tin vào Do Thái giáo.
Khoa học bây giờ có thể bay tới cả mặt trăng, nhưng mặt trăng chỉ là một tinh cầu, vũ trụ này có bao nhiêu tinh cầu? Ngay cả đếm con người cũng không đếm được. Việc bay lên mặt trăng chẳng qua cũng chỉ giống như đi từ nhà ra ngõ vậy, vốn dĩ đi không được bao xa. So với vũ trụ bao la và hoàn mỹ này thì tri thức khoa học của con người thật nhỏ bé, làm sao khoa học có thể khám phá được những cảnh giới mỹ diệu trong vũ trụ này!
Nhiều người chỉ tin vào khoa học, nhưng các nhà khoa học lại tin vào Thần.
Vậy là một bộ các thứ như: tin Thần là ngu muội, kém phát triển… chỉ là sự tuyên truyền, tẩy não.
Pháp Luân Công có tham gia chính trị không?
Pháp Luân Công không ghi danh, ai tập thì tập, không tập thì ngừng.
Pháp Luân Công không có hình thành tổ chức nào, không có tham gia vào các sự vụ hành chính, chính trị của đất nước.
Vì sao phải lên án ĐCS Trung Quốc?
Nếu bạn bị oan thì bạn sẽ muốn đi thưa kiện, đó là quyền cơ bản của con người.
Các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc bị đàn áp dã man thì họ sẽ dùng những phương cách khác nhau để vạch trần sự đàn áp dã man đó. Khi mọi người đều biết thì cái ác phải dừng lại.